Nhà văn Dương Thụy kể chuyện đôi tình nhân sống ở hai đất nước qua truyện dài “Yêu em bằng mắt, giữ em bằng tim“.
Nhân vật chính là Phương và Trung. Phương từng có một tình yêu trong trẻo, tinh khôi ở tuổi 18 với Trung – trợ lý tài giỏi, trung thành của bà nội. Tuy nhiên, tình cảm của họ sớm bị chia cắt khi Phương qua Pháp đoàn tụ với mẹ, cả hai mất liên lạc suốt 10 năm. Khi gặp lại, họ giải tỏa những hiểu lầm và nối duyên tình xưa. Họ trải qua những phút bên nhau say đắm, nhưng một lần nữa, Phương và Trung phải đứng trước lựa chọn khó khăn: nắm tay hoặc buông nhau ra…
Truyện xoay quanh hành trình yêu của cô gái từ lúc 18 tuổi đến khi trưởng thành và làm mẹ của hai đứa con. Theo tác giả, tình yêu có thể đến từ tiếng sét rung động đầu đời, từ “uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời”. Song, để ở bên nhau trọn đời, để giữ được nhau cần phải có một con tim rộng mở, bao dung… Tác phẩm mang phong cách lãng mạn thường thấy trong các truyện dài của Dương Thụy. Câu chuyện nêu lên nhiều cách nghĩ về “yêu” và “kết hôn”.
Dương Thụy đặt vấn đề: trong những hoàn cảnh khắc nghiệt như mất liên lạc, bị chia cắt trong thời gian dài, chênh lệch về tài sản riêng, người thứ ba xuất hiện…, để nuôi dưỡng tình yêu, người ta cần điều gì. Chị nói: “Tôi tin rằng sau ‘yêu nhau bằng mắt’ thì ‘giữ em bằng tim’ mới là câu trả lời cho cả hai”.
Tác giả sinh năm 1975, tên thật là Dương Thụy Phương Khanh. Chị sớm đến với văn chương khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Du học, nghiên cứu cũng như du lịch nhiều năm ở châu Âu là chất liệu cho chị viết nên những cuốn sách được giới trẻ yêu thích.
Oxford thương yêu của Dương Thụy từng là sách bán chạy năm 2007. Chị còn là tác giả của nhiều tiểu thuyết, truyện ngắn, tản văn khác như Cáo già, gái già và tiểu thuyết diễm tình, Bồ câu chung mái vòm, Trả lại nụ hôn, Cung đường vàng nắng, Venise và những cuộc tình Gondoga, Con gái Sài Gòn… Tác phẩm gần nhất của Dương Thụy là tiểu thuyết Em rắc thính, anh thả tình (2020).
Theo Tam Kỳ